Mọi thứ phải thật rõ ràng
Tập trung là một sự tự vấn lương tâm hoặc là có tất cả hay là không có gì.
Hãy nhìn vào cuộc sống quanh ta, chẳng phải nó đang bị chế ngự bởi các kênh truyền thông, nơi mạng xã hội và các video Youtube cứ chầu chực nhảy bổ ra. Nó khiến con người ta mất tập trung và xao lãng. Riết rồi họ quên đi hoặc không biết được mục đích của mình đến với thế giới là gì, để làm gì? Còn nguyên nhân tại sao thì mình chẳng bình luận. Vì 1 người 1 quan điểm, mình chưa chắc gì đã đúng và họ chắc gì đã sai. Trong khoa học xã hội không có khái niệm "đúng và sai" đâu nhé! Nên mình chỉ biết làm sao đừng bị cuốn theo đám đông, bởi vì đám đông thường đại diện cho cái sai và sự ngu dốt. Bởi vì nó là bản năng sinh tồn đã ăn sâu vào máu thịt mỗi người chúng ta từ khi hình thành loài người cho tới nay. Còn về bản chất của tâm lý học đám đông nó chia làm 2 loại. Đó là tâm lý bầy đàn và tự bầy đàn. Cái này thuộc phạm vi học thuật mình ko giải thích ở đây.
Nhiều khi ta muốn tập trung, muốn lắm chứ. Nhưng làm thế nào tập trung được trong một thế giới vốn cứ lăm le gây xao nhãng? Câu trả lời chỉ nằm đúng 2 từ đó là "kỷ luật". Mọi thứ phải thật rõ ràng và nghiêm túc!
Vậy tập trung có quan trọng hay không? Sự thật nó RẤT quan trọng. Chỉ cần nhìn cách người ta làm việc sẽ biết cách người ta đối nhân xử thế hay chăm lo gia đình. Bởi vì những người đó họ sống theo nguyên tắc chứ không sống kiểu bầy đàn. Họ không tham lam những thứ phù phiếm xa hoa như đám đông mù quáng trong tất cả các lĩnh vực từ ăn chơi, đàn đúm, gái gú, kinh doanh, đầu cơ... mà họ khác biệt và chủ động tạo ra sự khác biệt. Đó mới là những người đàn ông bản lĩnh.
Tập trung trong thì yêu là gì, được gì?
Những người tập trung trong tình yêu là họ dồn hết tình cảm dành cho 1 người. Và họ được hưởng hạnh phúc trọn vẹn từ cả 2 phía. Thật ra hạnh phúc đối với nữ giới không phải là nhà lầu xe hơi, cũng không phải là sự giàu sang phú quý. Mà hạnh phúc nằm sâu thẳm trong tâm hồn của họ là 1 gia đình hạnh phúc. Chỉ có những thằng NGU mới không nhận ra điều đó. Hoặc tầm chưa tới nên chỉ nhìn vào bề ngoài xa hoa mà đánh giá NHẦM mọi vấn đề. Còn mình là phận đàn ông. Nếu không mang lại hạnh phúc cho người mình yêu thì có đáng sống trên đời không? Nhiều người còn chưa biết để Tố Hữu đã phải lên tiếng dạy rằng: "Trên đời này có gì đẹp hơn thế, người với người sống để yêu nhau".
Còn trong chuyện kinh doanh mần ăn kiếm tiền thì sao?
20 năm trước, Steve Jobs đã trả lời câu hỏi này.
Năm 1997, khi ông trở lại Apple, công ty gần như đã bị hất cẳng khỏi cuộc chơi từ hơn mười năm trước. Cả công ty như một mớ hổ lốn với hàng loạt dự án khác nhau, cái nào cũng nghe thú vị nhưng chẳng cái nào đi đến đâu cả. Nhân tài thì họ không thiếu, nhưng việc tổ chức quản lý thì cứ như một đống bùi nhùi. Ông họp họ lại và xác định lại hướng đi chính của công ty, điều này cũng đồng nghĩa với việc hàng loạt dự án không cần thiết phải bị dẹp bỏ.
Khi nghĩ về tập trung, bạn thường nghĩ về chữ CÓ.
NO, 0, NOTHING. KHÔNG...
Tập trung chính là phải biết nói KHÔNG.
Tôi có nên làm việc này không? Tôi có nên gặp gỡ người này? Tôi có nên tập trung vào nhiệm vụ này không? Tôi có nên giúp đỡ người này? Đời ta sẽ gặp phải rất nhiều câu hỏi tương tự như thế. Đối với nhiều người, từ chối sẽ chẳng dễ dàng gì. Vì cả nể và không muốn làm ai buồn, ta sẽ nhận lời tất. Ta tự nhủ rằng mình sẽ tìm ra cách xoay sở với đống hổ lốn đó thôi.
Nhưng không, ta sẽ không làm được tới đâu cả.
Hãy bắt đầu từ việc mãi giũa cảm xúc, thay vì trái tim lầm lỡ để trên đầu, hãy học cách bắt nó phục vụ cho ta. Mỗi khi chuẩn bị nói CÓ với bất cứ thứ gì hãy suy nghĩ thật kĩ, và nếu chỉ cần có một chút lấn cấn thôi, có thể câu trả lời của ta nên chuyển thành KHÔNG. Đừng để những cảm xúc nhất thời ảnh hưởng đến những quyết định dài hạn.
Thay vì cố gắng làm tất cả, đơn giản hãy lựa chọn đúng. Thật sáng suốt !
Vì suy cho cùng, mỗi khi nói CÓ với một thứ mình không thật sự muốn, chính ta cũng đang nói KHÔNG với những thứ trong sâu thẳm trong tim.